Nhẫn không phải là lùi bước, yếu hèn, nhu nhược
Mà là một loại cảnh giới, là đặt mình cao hơn đối phương, và bao dung họ.
Dù bị kiếm đâm, dao cắt nhưng chữ “Tâm” kia vẫn vững vàng như bàn thạch, vẫn bất động.
Dù bị kiếm đâm, dao cắt nhưng chữ “Tâm” kia vẫn vững vàng như bàn thạch, vẫn bất động.
Người biết nhẫn chịu thường là người có thể đạt được thành tựu.
Việt Vương Câu Tiễn nếm mật, nằm gai suốt 10 năm, chịu bao tủi nhục trong tay kẻ thù cuối cùng cũng đánh bại được Ngô Vương Phù Sai, rửa được mối thù.
Hàn Tín chịu nhục chui háng kẻ vô lại sau này trở thành rường cột quốc gia, khai quốc công thần nhà Hán, danh thơm muôn thuở.
Nhẫn là một loại tu dưỡng tinh thần, là một cảnh giới của bậc quân tử.
Thất phu chịu nhục thì tuốt kiếm tương đấu.
Còn người quân tử coi chịu nhục là cơ hội để tu rèn tâm tính.
Kinh nghiệm cho thấy, chỉ khi nhẫn được việc nhỏ, người ta mới có được tĩnh khí, sự điềm tĩnh.
Một khi có được tĩnh khí thì mới có thể thanh lọc đầu óc,
Điềm tĩnh mà nhìn nhận vạn việc xảy ra, từ đó thấu được quy luật cuộc đời
Có chữ NHẪN
Là có thể đi bất cứ nơi đâu
Làm bất cứ điều gì
Dẫu không thành công, cũng thành nhân
Phải không anh em?
0 comments:
Post a Comment