TÀI SẢN hay TIÊU SẢN?...

Có lần, tôi được nghe anh Nguyễn David kể lại:
“ Chuyện ông chú và 1 người bạn của tôi...
Ông chú tôi, ông ấy rất giàu có, trong xã hội Việt Nam, tài sản của ông tầm vài ngàn tỷ. Nhưng có một điều là ông luôn đi chiếc Xe Dream Nhật cũ kĩ, dùng hai điện thoại Nokia rẻ tiền tầm hơn một triệu tí thôi. Tôi hỏi: "Sao chú không lên đời xe một tí đi lại cho phù hợp với hoàn cảnh của chú vậy?". Ông chú trả lời: "Chú đi Dream cho tiết kiệm xăng cháu à. Với lại Việc đi xe Dream luôn nhắc cho chú quãng đời cơ cực để chú luôn biết phấn đấu và tiết kiệm"


Còn anh bạn thời trẻ của tôi. Nhà anh này cũng thuộc tầm gia đình lao động thôi. Nhưng anh ta chơi rất ngông, gia đình có một miếng đất để dành dụm tích cóp bao năm nhưng anh luôn đòi mua SH và điện thoại Iphone cho bằng bạn bè. Mẹ anh ta thương con trai duy nhất nên bán miếng đất đi để mua SH và lphone cho con. Sau khi sở hữu được rồi, đến tiền đổ xăng anh cũng thiếu, tiền nạp Card điện thoại anh cũng phải dè dặt tiền tiêu vặt mẹ cho cũng không đủ cho anh tiêu. Nhưng ra đường vẫn được cái gọi là "bằng bạn bằng bè". Sau này túng quẫn, anh cũng phải bán SH và lphone đi để trang trải nợ nần cho những cuộc tiêu pha vô bổ "bằng bạn bằng bè" của anh. Lỗ chồng lỗ, nợ chồng nợ. Cuộc sống không thấy tươi sáng.”


Ngẫm lại, nhớ Robert Kiyosaki trong loạt sách “ Cha giàu- Cha nghèo “ từng nói:
Tài sản bỏ tiền vào túi của bạn.Tiêu sản rút tiền ra khỏi túi bạn. Người giàu mua tài sản mang lại giá trị tương lai cho mình. Người trung lưu thường mú nhà để ở ,mua xe để đi...,và họ nói căn nhà, chiếc xe đó là tài sản của họ, nhưng thật ra, nó lại là tiêu sản. Còn người nghèo chỉ có toàn chi phí


Từ lâu tôi đã có thú chơi đồng hồ. Cả mua mới cả sưu tầm trên dưới chục con. Mua đồng hồ xong lại phải dành thời gian chăm sóc, chỉnh giờ, lên giây, mua tủ đựng, mua hộp xoay, chủ nhật ở nhà mân mê không biết chán…Xong lại vẫn mê.
Lắm lúc tan họp, chỉ thích ngồi ngắm ngắm cái kim giây cùng 1 tách cafe. Xong đâu đó xách cặp táp về nhà với vợ con, vì đã hứa anh không bia bọt nữa…


Thời gian trôi nhanh quá. Có hôm giật mình thấy đuôi mắt vợ lằn vết chân chim, vuốt mái tóc mình thấy đã bắt đầu có sợi bạc, thằng con trai đã đứng đến eo ba nó rồi…
Có món quà bố đã tặng từ hồi mới lấy vợ, bảo: Giữ kĩ!... Về sau đó tôi cũng có thêm nhiều đồng hồ, xong đấy vẫn là chiếc tôi yêu quý nhất. Những lúc bại nản, lại nhìn nó mà cố gắng.
Đồng hồ...
Anh em bảo: chúng là TÀI SẢN hay TIÊU SẢN đây?
--------
XWATCH Luxury - CHUẨN MỰC THUỴ SĨ
SHARE

Tác giả P/S

Xin chào! Các bạn đang ở blog cá nhân, chia sẻ niềm đam mê về những cỗ máy thời gian... Rất hân hạnh được phục vụ và chia sẻ niềm đam mê của mình.

  • Image
  • Image
  • Image
  • Image
  • Image
    Blogger Comment
    Facebook Comment

0 comments:

Post a Comment