CHUYỆN CỦA ANH LƯƠNG

Nghe tin anh LƯƠNG về, lòng tôi vui sướng vô hạn. Anh LƯƠNG là con của bác VÍ, đi làm ăn xa cả tháng mới về 1 lần.
Nhớ tháng trước anh đi, có nói rằng lần này đi hơi lâu. Đúng là lâu thật, tôi mong anh như trời hạn mong mưa. Lần này về, anh LƯƠNG có vẻ gầy hơn trước, tôi khổ tâm lắm.
Tôi hỏi:
- Anh THƯỞNG không về chung với anh à?
Anh LƯƠNG thở dài:
- Anh THƯỞNG có khi cả năm mới về 1 lần thôi mà, anh ấy gầy lắm, lại hay bị công ty giữ lại không cho đi đâu nữa.
Tôi nói:
- Khổ thân anh THƯỞNG quá. Mà dạo này bác NỢ cứ nhắc anh suốt đấy!
- Ừ anh biết rồi, anh sẽ ghé thăm bác ấy!
Nhớ ngày xưa, những lúc anh LƯƠNG đi lâu quá phải nhờ anh ỨNG về báo tin. Anh LƯƠNG bảo 2 người làm chung, cùng vị trí nên đổi nhau, mỗi lần anh ỨNG về thì anh LƯƠNG phải làm thay nên tháng nào anh ỨNG về là anh LƯƠNG tiều tụy hơn hẳn.
chuyen-cua-anh-luong
Hít một hơi dài, anh LƯƠNG nói:
- Kỳ này anh lại phải đi sớm, chú giữ gìn sức khỏe nhé!
Tôi nghe xong mà lòng ngậm ngùi, ánh mắt nhìn xa xăm, ngoài trời vẫn tối đen như mực…
Có anh em nào đồng cảm với anh LƯƠNG không?
SHARE

Tác giả P/S

Xin chào! Các bạn đang ở blog cá nhân, chia sẻ niềm đam mê về những cỗ máy thời gian... Rất hân hạnh được phục vụ và chia sẻ niềm đam mê của mình.

  • Image
  • Image
  • Image
  • Image
  • Image
    Blogger Comment
    Facebook Comment

0 comments:

Post a Comment