[KỂ CHUYỆN]

"...8 năm đủ thứ nghề anh từng trải qua, cò đất, lái xe, bán điện thoại, chạy bàn..., Khá khẩm tí là tự đứng ra kinh doanh, rồi sập, lại làm, lại sập. Lại lái xe, vẫn sống! Mẹ thương anh, bảo anh cứ an phận, làm lương tháng 5-7 triệu là được. Nhà có chứ có phải không có đâu. Có đợt anh làm ăn thất bại, suy nghĩ lo lắng bạc cả tóc ốm cả tháng trời. Mẹ khóc thương, bảo giá mà mày phá phách như con người ta mẹ đỡ lo, chứ mẹ có để mày thiếu gì đâu sao cứ phải khổ sở bôn ba thế?
Anh trả lời trong đầu: Con không cố gắng bạn bè không phục, có vợ thì vợ không được nhờ, có con thì con cái không tự hào, như thế làm đàn ông đầy đủ tay chân, sức mạnh và ý chí thì có ý nghĩa gì???"


Đọc xong câu chuyện ngẫm lại cuộc đời mình gặp được 2 người bạn thân.
Người thứ nhất nhà nghèo rớt, ngày lớp 6 đến cái xe đạp không có mà đi bạn đi bộ sang nhà tôi, anh em cùng nhau đạp xe đến lớp, giờ 26 tuổi bạn mua được nhà riêng, ô tô, tài khoản 10 số 0, có một bé gái kháu khỉnh, tôi NỂ bạn!
Người thứ hai nhà đầy đủ mọi thứ, nhưng bạn không phá của bố mẹ 1 nghìn, làm việc từ 6h sáng đến 1h đêm không nghỉ, tự lực kiếm ăn nuôi gia đình, tôi PHỤC bạn!
Còn những thanh niên sức dài vai rộng câu cửa miệng luôn: "Mẹ ơi mẹ đẹp như Tiên, mẹ thêm dấu huyền mẹ gửi cho con" hay "nhà bạn gái tớ giàu lắm" thì thực sự vỗ ngực ở đâu chứ đừng ngồi trước mặt mình mà chém gió. Thật sự mình cười không phải câu chuyện các bạn kể vui mà mình cười vì cái sự trẻ trâu đến lố bịch của bạn. Đàn ông mà không thấu hiểu sự từng trải, vất vả, khó khăn thì khác nào đàn bà không hiểu được cảm giác đau đẻ hay đến tháng…”
Quan điểm của anh em thế nào? :)
(Chia sẻ từ bác Minh Lục - Giám đốc công ty xây dựng nội thất)
SHARE

Tác giả P/S

Xin chào! Các bạn đang ở blog cá nhân, chia sẻ niềm đam mê về những cỗ máy thời gian... Rất hân hạnh được phục vụ và chia sẻ niềm đam mê của mình.

  • Image
  • Image
  • Image
  • Image
  • Image
    Blogger Comment
    Facebook Comment

0 comments:

Post a Comment